Lâu đài gần nước sớm thấy ngày mai – Chương 5

Chương 5: Hôn ước

Dù Tần Úc từng tưởng tượng ra 7749 cách Cố Thành An bắt được mình, cũng không thể ngờ nổi rằng trong chính nhà anh, ngay trước mặt tất cả mọi người trong gia đình anh, anh lại bị người này tóm gọn.

Khi Cố Thành An đi vào phòng khách, Tần Úc kinh ngạc đến mức không ngậm được mồm: “Cậu… Sao cậu lại tới đây? Sao mà… cậu tìm được chỗ này?”

Cố Kiêu ho nhẹ một tiếng, “Chẳng lễ phép gì cả, sao con không chào hỏi người lớn gì hết…”

Cố Thành An nghe Cố Kiêu nói vậy thì quay đầu chào hỏi Tần Như Hải, sau đó lập tức cởi áo khoác âu phục ra, ngồi xuống bên cạnh Tần Úc.

Cố Kiêu thấy hắn và Tần Úc trông không giống như hai người xa lạ, cộng thêm đoạn hội thoại lúc nãy của cả hai, ông tò mò hỏi: “Sao vậy? Con đã biết Úc Nhi từ trước sao?”

Tần Úc già thế này rồi mà còn bị người lớn gọi là “Úc Nhi” thì cũng thấy hơi ngại ngại, cái tên thân mật này là do Úc Ninh đặt cho anh, cho nên bậc cha chú xung quanh ai cũng gọi anh như vậy.

Thế nhưng từ sau khi Úc Ninh qua đời, không ai gọi anh vậy nữa, anh là con trưởng của cái nhà này, anh là “Tần Úc”.

Hai tai Tần Úc ửng hồng, không biết nên trả lời thế nào, giờ phút này anh chỉ hận không thể chạy trốn khỏi nơi này ngay lập tức.

Ngược lại, Cố Thành An rất là bình tĩnh: “Đâu chỉ là biết nhau? Bọn con rất thân nhau là đằng khác.”

Tần Úc kéo kéo ống tay áo hắn, thấp giọng nhắc nhở: “Cố Thành An.”

Cố Thành An nắm luôn lấy tay anh, đặt trên đầu gối mình, ra vẻ cả hai rất là thân mật, “Lúc trước con chưa kịp giới thiệu với ngày, đây chính là Omega mà con đã đánh dấu.”

Lời này vừa nói ra, chén trà trong tay Tần Tục rơi luôn xuống mặt đất, ngoại trừ âm thanh loảng xoảng của món đồ sứ vỡ toang, thì không gian yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Tần Úc là ai?

Từ khi còn trẻ anh đã trở thành học giả được chú ý nhất của giới nông học trong nước, cả sự nghiệp dạy học và nghiên cứu khoa học đều xuất sắc, ngoại hình cũng là đẹp thuộc hàng đỉnh của chóp, việc suốt bao năm qua anh vẫn chưa kết hôn lại khiến anh càng trở nên bí ẩn.

Anh luôn nói với người ngoài là mình đã có hôn ước để chống chế, từ chối những Alpha theo đuổi mình, nhưng không ai biết là anh hưởng thụ cuộc sống sung sướng của mình trong âm thầm như thế nào.

Đúng ra là anh cũng biết mình có hôn ước, nhưng anh chỉ coi đó là chuyện hài hước, “hôn ước” chỉ là cái cớ để anh từ chối người khác mà thôi.

Chứ ai lại đi gả cho một người kém mình 6 tuổi cơ chứ? Đó cùng lắm là tên nhóc vắt mũi chưa sạch, chẳng lẽ anh lại phải sống cùng người đó đến hết đời hay sao?

Tần Úc nghĩ thôi đã thấy buồn cười, hơn nữa anh cũng chỉ nghe ông ngoại nói qua, ấy là trước khi Úc Ninh qua đời đã gửi gắm hai đứa con của mình cho người bạn mà ông tin tưởng nhất, muốn người đó chăm sóc cho hai đứa nhỏ.

Trong những ước định đó, có một cái là nhất định phải gả Tần Úc, thân là Omega, cho nhà họ Cố, thì ông mới yên lòng.

Mà người bạn này chính là Cố Kiêu.

Đáng tiếc là sau khi Cố Kiêu đáp ứng, lại phải chạy gấp rút tới biên cương cấp báo, rồi phải ra tiền tuyến chiến đấu. Khi ông chiến thắng trở về, Úc Ninh đã không còn trên cõi đời này, ngay cả người bạn thân nhất cũng không được gặp mặt lần cuối.

Còn Tần Như Hải mang theo hai đứa con, rời xa quê cũ, đến thủ đô sinh sống.

Bao năm qua Cố Kiêu bận rộn nhiều chuyện, nhưng ông chưa từng quên hôn sự này, lại có thêm sự hỗ trợ của con trai, nên ông bắt đầu tập trung tìm kiếm Tần Úc. Gần đây ông mới có tung tích của Tần gia, ông và con trai lập tức đến thủ đô.

Cố Thành An không quá để ý đến việc hôn nhân, cho nên năm nay 25 tuổi rồi vẫn chưa yêu đương lần nào. Huống chi vị trí hắn vừa tiếp nhận lại từ cha mình trong quân đội vẫn còn chưa vững chắc, làm gì có đầu óc dành cho việc kết hôn?

Nhưng Cố Kiêu tốt với hắn như vậy, hắn không đành lòng từ chối cha mình, cho nên mới đáp ứng cuộc hôn nhân này. Thực ra hắn cũng chẳng biết người kia tên là gì, làm nghề gì, chỉ là trong ngày tổ chức lễ đính hôn nhìn thấy Tần Như Hải lần đầu tiên.

Nhưng Cố Thành Anh không ngờ, người mình có hôn ước thậm chí còn chẳng lộ mặt, gia đình hai bên nhìn nhau suốt hai giờ đồng hồ. Cuối cùng Tần Như Hải không làm sao gọi điện được cho Tần Úc, nên không thể làm gì hơn ngoài xin lỗi nhà họ Cố, sau đó tiễn họ rời đi.

Cố Kiêu có tình cảm rất sâu đậm dành cho Úc Ninh, sau khi Úc Ninh qua đời, ông chuyển phần tình cảm đó đến con trai người ấy. Cho nên dù vậy, ông cũng không trách cứ Tần Úc, chỉ coi là anh còn ham chơi không hiểu chuyện.

Khi đi về, ông còn khuyên bảo Cố Thành An không ngừng, rằng nhất định phải thực hiện cuộc hôn nhân này.

Cố Thành An sống kiêu ngạo từ nhỏ đến giờ, chưa từng phải chịu đựng sự nhục nhã thế này, trong lòng dù sao cũng thấy khó chịu, thế nên đêm đó mới mượn rượu giải sầu.

Nhưng mà, có lẽ hắn chạy không thoát, vậy là chính đêm hôm đó, hắn gặp Tần Úc, và đánh dấu anh.

Hôm nay ở bệnh viện, sau khi phát hiện Tần Úc đã bỏ trốn, sau khi tức giận một lát, hắn trở nên cực kỳ bình tĩnh, dùng quan hệ của mình mà điều tra thông tin của Tần Úc.

Khi tìm được rằng cha của Tần Úc chính là Tần Như Hải thì biết ngay người này chính là Omega được đính hôn với mình, thấy vậy hắn đến là tức cười.

Cố Thành An lập tức gọi điện cho Cố Kiêu, nói rằng nếu không thể thực hiện được hôn ước, thì dù sao cũng phải đến nhà người ta để bày tỏ sự áy náy.

Như vậy rất là vừa ý Cố Kiêu, ông còn đang lo không biêt nên khuyên nhủ con trai thế nào, không ngờ Cố Thành An lại chủ động nói ra.

Vậy nên mới có cảnh tượng tối nay.

Không chỉ mọi người nhà họ Tần cảm thấy ngạc nhiên, ngay cả Cố Kiêu cũng giật mình, sao lại có chuyện trùng hợp như thế chứ?

Sau một phút kinh hãi ngắn ngủi, Cố Kiêu cảm thấy vui mừng khôn xiết, ông cầm lấy tay Tần Úc: “Cuối cùng bác cũng có thể báo lại với Úc Ninh rồi, điều này thực sự quá trùng hợp, nhất định là do số phận đã an bài!”

Dứt lời, ông quay đầu nói với Tần Như Hải: “Ngài thấy sao? Tần tiên sinh?”

Giờ người ta là tướng lĩnh bậc cao nhất toàn quốc, con trai cũng là tướng quân trẻ tuổi nhất. Nói thẳng ra, thế này chính là Tần gia trèo cao, Tần Như Hải nào dám phải đối, lập tức gật đầu đồng ý.

Tần Úc giờ cứ như con vịt bị đặt trên đống lửa, tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, anh lúng túng rút tay mình ra khỏi tay Cố Kiêu, cố kìm nén sự bối rối mà nói: “Chú Cố, thế này thì hơi bị không ổn cho lắm ạ… Cháu và Cố tướng quân, cũng không thân quen lắm… Làm theo hôn ước khi còn nhỏ thế này, có phải là hơi bị qua loa không ạ?”

Cố Kiêu ngạc nhiên, ngay lúc ông không biết phải trả lời ra sao, Cố Thành An đột nhiên quỳ xuống trước mặt Tần Úc.

Hắn cao giọng nói với anh: “Thầy Tần, rốt cuộc là anh không thích em ở điểm nào? Nếu như có chỗ nào khiến anh không hài lòng, em thay đổi là được.  Hay là vì tuổi em còn nhỏ, nên em không xứng với anh sao? Mặc dù chuyện đêm đó là ngoài ý muốn, nhưng cũng là hai chúng mình tự nguyện, anh muốn không chịu trách nhiệm, cứ như vậy mà quay lưng sao? Thật lòng yêu thương một người, là có lỗi ạ? Chỉ vì tuổi tác mà anh phủ định tình cảm em dành cho anh? Huống chi, còn đứa nhỏ trong bụng anh, phải làm sao bây giờ?”

Cố Thành An nói một hơi dài, vừa hợp tình vừa hợp lý, làm cho Tần Tục lúc nãy còn đang đứng ở phe anh trai, giờ lại bắt đầu di dịch. Trong mắt mọi người, Tần Úc giờ đây đã biến thành một tên lừa tình không chịu trách nhiệm, lừa dối một Alpha trẻ tuổi để có một đêm tình với người ta, giờ lại còn muốn phất áo ra đi.

Tần Úc không ngờ Cố Thành An lại có cái bản lĩnh đổi trắng thay đen như thế này, bây giờ có 100 cái miệng anh cũng không bào chữa nổi, người cũng đã qua đời rồi, tình cảm ở đâu ra? Hơn nữa đứa nhỏ nào của hai người vậy?
Ngay lúc Tần Úc hoang mang đến muốn vò đầu bứt tai, thì nhìn thấy Cố Thành An nở một nụ cười với anh, chính là cái nụ cười tỏ vẻ mình đã nắm chắc phần thắng rồi đây mà.

Hết chương 5.

Leave a comment